New Era
Welcome home!

Join the forum, it's quick and easy

New Era
Welcome home!
New Era
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
New Era

As you are now,


You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Elysion Von Bathory
Trainer
Elysion Von Bathory
Trainer
.

[Nuvole Bianche] Lãnh địa của Nam tước Gestein Andersen IKNMcc0HFFDYb
.
[Nuvole Bianche] Lãnh địa của Nam tước Gestein Andersen PixivId5646193full1495776_zpsf07fe47f



Forces: 1000
Morale: 0,5




Allen Walker
Trainer
Allen Walker
Trainer


Thời gian: Saturday, Chokmak 1st 1026

Địa điểm: Nuvole Bianche

Bài trước: ???



Sáng thứ bảy trời đẹp, tòa lâu đài trên mây của Nuvole Bianche hôm nay khá tĩnh lặng. Khá là tĩnh lặng...Cho đến khi...

- Gestein! Gestein! Xem nè!! Anh mới vừa làm được một thứ tuyệt vời lắm!

Tiếng ai đó oang oang khắp ngõ ngách lâu đài, và chỉ dừng lại cho đến khi vị lãnh chúa trẻ tuổi được tìm thấy tại một khu vườn nhỏ. Allen trông hớn hở đến lạ, nhìn mặt cậu lúc này thật sự là rất tức cười.

- Anh huấn luyện được con chim đỏ rồi nè! Dạo này nó không khè lửa với anh nữa, ngoài ra nó còn làm trò được đó!

Allen vừa nói luyến thắng vừa chỉ vào chú chim đỏ rực cũng đang ưỡn ngực đậu trên vai mình.

Gestein Andersen
Baron/Baroness
Gestein Andersen
Baron/Baroness

Thời gian: Wed, Chokmak 1st 1026

Địa điểm: Nuvole Bianche

Bài trước: ???





Một buổi sáng bình yên, Gestein đang chăm sóc cho mấy con chim nó mới mua về từ lái buôn hôm trước, những con chim mới rụt rè và chưa quen nhà mới bị náo động bởi giọng nói mạnh mẽ của Allen đang lại gần.

Gestein nhìn Allen rồi lại nhìn con Fee đang đậu ngoan ngoãn trên vai anh, trong chú ta còn hớn hởn chẳng khác gì Allen lúc này. Nó đưa một ngón tay lại gần chỗ Fee, định lài sẽ thử vuốt lấy mái đầu rực lửa của con chim, thì Fee lại đưa mỏ lên tinh nghịch định táp nó.

"Háo ăn."

Gestein lấy một con sâu thảy về không trung, con Fee lập tức bay lên táp lấy, nó rướm người và bốc lửa mạnh hơn rồi đáp xuống một cành cây gần đó. Con chim đã yên vị Gestein mới quay về phía Allen, bàn tay nó lành lạnh chạm vào gò má gần như muốn bỏng vì lửa.

"Anh ngốc à Allen, Fee là chim lửa, anh không nên để nó đậu trên vai chứ."

Những con chim khác lúc này cũng đã bình tĩnh lại, thoáng qua khóe môi của đứa trẻ tóc tím, đâu đó là một nụ cười.

"Anh làm tốt lắm."


Allen Walker
Trainer
Allen Walker
Trainer


Thời gian: Saturday, Chokmak 1st 1026

Địa điểm: Nuvole Bianche

Bài trước: ???



Dần dà Allen trở nên rất thích mỗi khi được Gestein chạm vào mặt, nhất là lúc này thằng nhóc còn mới khen cậu giỏi nữa. Allen cười híp mắt rồi giữ lấy bàn tay đang chạm vào má cậu dụi nhẹ như một chú cún khi nhận được lời khen của chủ nhân.

- Không sao đâu. Nó là thú nuôi của em mà, những gì thuộc về em anh đều thích, và chúng cũng không làm hại anh đâu.

Allen mỉm cười dịu dàng. Niềm vui của cậu chỉ giản dị như thế này, hằng ngày đều như thế này, yên bình, vô tận...như một bản giao hưởng nhẹ nhàng.

Như một câu chuyện cổ tích...

- Tay em, sao lại lạnh thế? Trời đang chuyển lạnh đấy, nhớ đeo găng vào chứ.

Chàng trai đưa tay nắm lấy bàn tay còn lại của Gestein, quả nhiên là cũng lạnh, sau đó hà hơi vào chúng rồi xoa nhẹ.  


Gestein Andersen
Baron/Baroness
Gestein Andersen
Baron/Baroness

Thời gian: Wed, Chokmak 1st 1026

Địa điểm: Nuvole Bianche

Bài trước: ???





"Không phải vì trời chuyển lạnh đâu."

Gestein cười buồn rụt tay nó khỏi tay Allen, chút hơi ấm của anh vẫn còn trên tay nó. Đó là điều mà nó đang muốn nói, điều nó đã đợi Allen quay trở về từ Doanh trại suốt thời gian qua để nói với anh.

"Trở thành Lãnh chúa quả rất hữu ích."

Nắm trong tay quyền lực và tiền bạc, nó có thể sai khiến bất cứ ai, truy tìm bất cứ đâu để tìm ra sự thật mà nó đã muốn biết từ rất lâu. Sau sự kiện Lãnh chúa bị xâm lượt dạo trước, Gestein càng nhận ra rõ hơn cái sự thật chẳng xa đâu mà ở ngay trước mắt nó, từ con rồng khổng lồ được gửi đến cùng bức thư nặc danh bí ẩn yêu cầu đặt tên lâu đài là Nuvole Bianche.

"Em đã tìm ra kẻ trong giấc mơ đó. Hắn, em..."

Nó ngập ngừng, những chú chim đột nhiên vỗ cánh như cảm thấy một bầu không khí lạnh lẽo.

"Em là đứa trẻ không thuộc về thế giới này."

Allen Walker
Trainer
Allen Walker
Trainer
Allen Walker đã viết:


Thời gian: Saturday, Chokmak 1st 1026

Địa điểm: Nuvole Bianche

Bài trước: ???



Nuvole Bianche hôm nay thật yên bình, sự yên bình vốn đã không bình thường. Yên đến đáng sợ.

Allen mấp máy môi, định sẽ lại nở nụ cười như cậu vẫn luôn làm, nhưng cậu không cười nữa. Với đứa trẻ này thì không, Allen bàng hoàng nhận ra chiếc mặt nạ hoàn hảo bỗng trở nên vô dụng. Đây có phải chỉ là một cú lừa không? Như những lần trước đây? Cậu đã muốn điều đang nghĩ là thật, nhưng có lẽ không phải vậy.

Cậu nhìn chăm chăm Gestein, ánh mắt phức tạp. Allen cảm thấy bối rối khi không thể cư xử như bình thường, giống như đã quên đi cách phải làm như thế nào sau một thời gian dài đã quen với sự che đậy đó.

Nếu anh có thể mỉm cười để làm em vui, thì anh rất muốn cười như vậy. Nhưng...

...

-...Điều đó...Sẽ không sao đâu nhỉ? Ý anh là em...em lúc trước, và hiện tại cũng đều hiện diện ở đây. Em gặp gỡ, quen thân, tạo dựng, phá hủy,...đều với những con người, những thứ thuộc về thế giới này. Sự tồn tại đó có thật. Nên...mọi thứ sẽ ổn thôi nhỉ?

Mọi thứ sẽ ổn thôi. Ổn. Một từ mới khiêm nhường làm sao. Tự dối lòng trong khi đã biết rất rõ...

Allen nói, cố giấu đi sự run rẩy phát ra trong giọng nói bằng cái cười khan. Đôi mắt đỏ dấy lên nỗi lo sợ nhìn Gestein, nỗi sợ mà cậu tưởng rằng sẽ không bao giờ phải gặp lại nữa. 12 năm về trước...Làm ơn. Xin đừng như thế nữa.  

Gestein Andersen
Baron/Baroness
Gestein Andersen
Baron/Baroness

Thời gian: Wed, Chokmak 1st 1026

Địa điểm: Nuvole Bianche

Bài trước: ???





Ánh mắt ấy, ánh mắt đang nhìn chăm chăm vào Gestein đang hỗn độn với những cảm xúc phức tạp, nó biết, Gestein hiểu rất rõ Allen đang nghĩ những gì, đó là thứ mà nó không muốn anh nghĩ đến nhưng nó không thể kiểm soát những suy nghĩ đó trong anh.

Gestein đưa ngón tay lướt trên cái lồng sắt cạnh nó, ra hiệu cho những chú chim bối rối phải im lặng, Fee từ xa quan sát chủ của nó bằng ánh mắt dò xét như không phải của một con chim mà là đôi mắt của ai đó. Tất cả những thứ được đưa đến nơi đây qua những bức thư nặc danh đều không phải của Gestein, kể cả Fee.

"Ba năm, hơn ba năm rồi nhỉ? Em đã dự định là sẽ lâu hơn thế nhưng...có lẽ mọi thứ không còn ổn nữa."

Nó quay lại phía Allen, đưa tay lên định chạm vào má anh nhưng rồi nó ngừng lại.

"Sự tồn tại này là giả dối. Giả dối. "Gestein" này tồn tại là để chôn đi "Gestein" thật sự, để nó tự sinh tồn và tìm ra con người thật của nó, để có một ngày nó quay về...không phải...để yêu."

Những câu từ cuối cùng được phát ra một cách khó khăn, cổ họng Gestein nghẹn lại gần như không thể nói được, gương mặt nó méo mó, đôi mắt tím nheo lại khiến hai hàng mi dài như muốn khép sát vào nhau, ép bản thân phải thốt ra điều mà chính nó không muốn. Nhưng Gestein không khóc.

Hôm nay anh về, sau một khoảng thời gian dài xa cách chàng Kị sĩ thân thương, nó thật không muốn chào đón anh bằng tình cảnh thế này.

Allen Walker
Trainer
Allen Walker
Trainer


Thời gian: Saturday, Chokmak 1st 1026

Địa điểm: Nuvole Bianche

Bài trước: ???



Allen lắng nghe từng chữ một mà Gestein nói ra. Từng từ ngữ, cứ như những cái gai sắc nhọn ép chặt vào tim cậu, khiến nó như ứa máu. Trái tim vốn từ lâu đã không còn nguyên vẹn, nay lại thoi thóp thêm một mảnh.

Nhưng mà ít ra thì...thằng bé không nhẫn tâm như người đó nhỉ? Ít ra trong lần gặp gỡ này cậu vẫn có thể nhận thấy cảm xúc của nó, nhỉ? Ít ra...

Trời ạ, cậu lại đang tự an ủi theo cái cách suy nghĩ quái đản gì thế này. Ha ha...ha...

Gió trên cành cây khẽ đung đưa, không gian nơi đây tĩnh lặng đến mức một cây kim rơi trên sàn cũng có thể nghe thấy. Càng yên lặng, càng khiến cho không khí thêm nặng nề. Allen, sau một lúc không hề phản ứng gì, liền nắm chặt lấy đôi bàn tay kia, dù cho chúng đang lạnh đi, dù cho chúng không hề thuộc về thế giới này.

- Vậy thì...đã sao chứ. Anh sẽ không bỏ cuộc. Anh sẽ không dừng lại như thế này. Chẳng phải ngày đó anh đã nói là dù chuyện gì xảy ra cũng sẽ không rời xa em sao?

Cậu nói, nhai hàng lông mày nhíu chặt lại, và ánh mắt kiên định cũng hiện lên sự van nài. Như cái lần ở sa mạc bỏng rát, cậu giữ lấy Gestein. Cậu sẽ không vấp ngã lần nữa, để rồi chỉ biết trân trối nhìn người mình yêu thương cất bước ra đi.

Gestein Andersen
Baron/Baroness
Gestein Andersen
Baron/Baroness

Thời gian: Wed, Chokmak 1st 1026

Địa điểm: Nuvole Bianche

Bài trước: ???





Nó không mong chờ anh nắm lấy tay nó, nó cứ nghĩ anh sẽ vẫn đứng chôn chân ở đó hoặc bỏ đi như cách mà ngày xưa gia tộc nó đã bỏ rơi nó bởi nó là kẻ kém cỏi. Nhưng Allen vẫn ở đây và hơi ấm từ tay anh đang ôm lấy bàn tay lạnh lẽo của nó, đôi mắt nhìn thấu vào tâm hồn nó. Một nỗi đau như cắt vào tim gan để nó phải thôt lên.

"Anh phải. Anh không thể rời xa thế giới này vậy nên anh phải xa em, Allen."

Con tim đau đớn của đứa trẻ như đang nghẹn gào, tại sao định mệnh lại thử thách nó khi để nó gặp mặt Allen, đáng lý ra nó sẽ là một kẻ vãn lai, rồi một ngày nó sẽ biến mất khi tìm ra sự thật nhưng tại sao nó lại gặp Allen để giờ nó phải bỏ lại anh ở đây.

"Kẻ đẩy ngã em, khiến em mất trí chính là người đã sinh ra em, giờ đây ông ta muốn em rời khỏi thế giới này. Dù em vẫn chưa hoàn thiện như ý muốn của ông ta, nhưng với những hỗn độn của Andromede, em không được ở lại."

Gestein nhìn Allen trân trối chính việc bỏ lại anh ở đây cũng làm nó không thể yên tâm được.

"Em xin lỗi anh Allen, em không đủ quyền lực để bảo vệ anh. Từ bỏ em đi và hãy tự bảo vệ chính mình."

Nó đưa tay ôm lấy gương mặt của Allen, âu yếm vết sẹo trên mặt anh, nó còn nhiều điều muốn hỏi, còn nhiều bí mật muốn được nghe nhưng nó không thể ở lại. Càng nhìn Allen nó lại càng không muốn thả tay ra, nó muốn ôm lấy anh, vứt bỏ sự kiêu ngạo của chính mình mà hạ thấp bản thân vì anh.

Dòng máu của những con người vĩ đại thì được gì chứ khi nó không thể bảo vệ được người nó yêu.

Allen Walker
Trainer
Allen Walker
Trainer


Thời gian: Saturday, Chokmak 1st 1026

Địa điểm: Nuvole Bianche

Bài trước: ???



Allen hiểu thời gian của Gestein đã hết. Vậy nên thằng bé mới chọn cách này để cắt đứt mối liên kết giữa cả hai.

- Vậy là dù anh làm gì em cũng sẽ ra đi đúng không, Gestein?

Allen nói, nỗi đau lan đi khắp cơ thể cậu, khiến cho vết sẹo nơi mắt trái khi được đứa nhỏ chạm vào như rát bỏng. Dù đau đến thế, dù yêu đến thế, nhưng định mệnh khốn kiếp lại ép buộc sợi tơ mảnh phải đứt lìa, quả là ông trời biết trêu người. Allen nghẹn ứ một nỗi nơi cổ họng. Này, cái đêm sao sáng trên bầu trời Elysium đó...cậu đã nói gì chăng?

[...Dù có phải chống lại cả định mệnh...]

Cậu ôm lấy bờ vai nhỏ bé của người cậu yêu, nhắm mắt cảm nhận những cảm giác có thể là lần cuối được cảm nhận.

- Anh sẽ không níu giữ em lại, nếu đó là sứ mạng hay bất kì cái gì đó của em, Gestein. Nhưng cũng không có nghĩa anh sẽ để chúng ta kết thúc như thế này...

Allen cũng không phải kẻ ngốc, bởi mỗi khi đặt chân vào nơi này cậu đều cảm nhận thấy điều gì đó không đúng, thì ra mọi thứ vốn đã bất thường... Qua bờ vai của Gestein, Allen nhìn thẳng về hướng Fee đang đậu, cậu biết một sức mạnh nào đó ở bên kia đôi ngươi trong suốt đã luôn quan sát mọi động thái. Cậu biết.

- ...Để cho ai đó thấy được quyết tâm của anh là thật sự, và anh sẽ thực hiện lời hứa đó bất chấp mọi điều kiện, Gestein à. Sức mạnh bây giờ của anh chưa là gì cả, nhưng rồi anh sẽ mạnh lên. Một ngày nào đó, khi anh đã trở nên thật mạnh, anh sẽ tìm em.

Mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Một sức mạnh có thể phá vỡ cả thời gian và không gian, chỉ như vậy...chỉ khi đó, mới đủ can đảm mong chờ việc gặp lại.

Cho đến lúc đó...

- Anh sẽ mãi chờ em.
 

Gestein Andersen
Baron/Baroness
Gestein Andersen
Baron/Baroness

Thời gian: Wed, Chokmak 1st 1026

Địa điểm: Nuvole Bianche

Bài trước: ???





Ra đi, câu hỏi của Allen làm tim đứa nhỏ lại nhói lên một nhịp, nó không có quyền lựa chọn ở lại. Không chỉ dù Allen làm gì mà dù cho chính Gestein có cố gắng làm gì, nó cũng phải rời khỏi Lãnh địa và biến mất khỏi thế giới này.

"..."

Gestein không thể đáp lại câu hỏi đó của Allen, nó đứng lặng như tờ, đôi mắt như đang kiềm chế không để bộc lộ những cảm xúc yếu đuối trong con tim nó hiện tại và như một cơn sóng đập vào bờ ngột ngột nhưng lại nhẹ nhàng, Allen ôm lấy nó. Cái ôm chặt như muốn làm nó ngộp thở nhưng Gestein lại cảm nhận được đôi tay đang run lên của Allen cứ thể anh sợ rằng càng ôm chặt, thì nó sẽ càng dễ vỡ tan.

Khoảnh khắc lúc này chợt trôi qua thật chậm, từng lời Allen nói là một lời khẳng định không chỉ cho nó mà có lẽ còn cho ai kia đang dõi theo nó và không chỉ thế.

"Lại một lời hứa sao? Anh vẫn luôn vậy. Đồ ngốc!"

Gestein vòng tay ôm lấy Allen, cảm nhận hơi ấm khi được ở gần bên anh, nghe thật rõ từng nhịp tim đang đập mạnh mẽ trong anh, hai bàn tay nó bấu víu lấy lưng áo anh, anh thật to lớn, anh thật ấm áp, Gestein như nằm trọn trong lòng Allen.

"Em thích cảm giác này, chỉ có lúc này em mới như một kẻ yếu đuối và được anh bảo vệ."

Bởi đứa trẻ như nó đã phải sống mạnh mẽ kể từ khi bị ruồng bỏ, phải cứng rắn và kiêu ngạo để tìm lại chính mình, nó đã quên đi cảm giác đau là gì, quên đi cách khóc. Cho đến khi định mệnh để nó gặp Allen.

Nơi áo Allen đột nhiên có một cảm giác ươn ướt và ấm nóng, những giọt nước mắt đã cố kiềm chế bỗng lại rơi, trong sự im lặng của khu vườn rộng lớn. Mong chờ gì đây, Gestein cũng chỉ mới là một đứa trẻ 15 tuổi đang đứng trước tình đầu dấu yêu của mình.

"Đây là một lời hứa vô thời hạn, vì chính em cũng không biết em có thể quay về với anh hay không."

Đứa trẻ tóc tím ngước mặt lên nhìn Allen, gương mặt non nớt đang đẫm nhòa nước mắt.

"Với tương lai vô định phía trước, làm sao chúng ta có thể nhận ra nhau? Anh sẽ không thay đổi chứ?"

Allen Walker
Trainer
Allen Walker
Trainer


Thời gian: Saturday, Chokmak 1st 1026

Địa điểm: Nuvole Bianche

Bài trước: ???



Allen thoáng ngạc nhiên trước sự đáp trả của Gestein, cậu đã sợ đứa trẻ này kiên quyết từ bỏ cậu, và tìm mọi cách thoát khỏi cái ôm vừa rồi. Tạ ơn Chúa. Đôi mắt đỏ ngọc trở nên trong trẻo hơn dù ánh nhìn vào sinh vật lửa đằng kia vẫn rất sâu. Cậu chầm chậm vẽ lên một nụ cười.

- Ừm. Anh là một gã ngốc si tình.

Từng giây trôi qua, cũng là khi Allen nhận thấy sự ẩm ướt đang bám vào lồng ngực mình. Xem kìa, chẳng phải em sắp phải đi sao? Đừng khóc, anh sẽ rất lo. Cậu thầm quở yêu Gestein. Mặt khác lại cảm thấy chút hạnh phúc ấm áp, thằng bé đang khóc vì cậu.

- Phải, ngay cả em cũng không biết lúc nào có thể quay lại, một thời gian rất dài.

Allen nói, khẽ thở dài rồi dụi mũi vào mái tóc tím đang gần kề, mùi hương này dường như đã trở nên quen thuộc, đến nỗi nếu có một ngày nào đó không còn cảm nhận thấy nữa, cậu sẽ cảm thấy thế giới xung quanh vô vị biết nhường nào. Allen nuối tiếc dứt ra khỏi mái tóc ấy, mặt đối mặt với Gestein rồi kéo bàn tay nhỏ kia đặt lên vết sẹo xấu xí bên má trái, di một đường dọc theo nó, như muốn dáng dấp và đặc điểm của vết sẹo đỏ sẽ in sâu vào tâm trí đứa nhỏ.

- Đừng quên anh còn có thứ này chứ. Tất nhiên anh sẽ không thay đổi...

Chàng trai chợt nhíu mày, màu đỏ trong mắt trầm xuống. Một ý nghĩ vừa vụt qua.

- Em nghĩ anh sẽ thay lòng đổi dạ sao? 

Sponsored content

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết